33.
Bởi vì chuyện trúng Mandala, Yunho cho Jaejoong nghỉ ngơi vài ngày để cơ thể bình phục, mặt trời đã lên cao mà Jaejoong vẫn nằm lỳ trên giường, thân thể khó chịu cũng khiến hành động trì trệ, cho nên Jaejoong rất vui vẻ đón nhận đợt nghỉ phép này, coi như bảo dưỡng thân thể đi.
Bé Jaejae cảm thấy thật kỳ lạ, bình thường baba đều gọi mình dậy từ rất sớm, sao hôm nay trời đã sáng bửng rồi mà baba vẫn còn nằm trên giường với mình? Jaejae ngồi dậy, trong đầu ngập tràn nghi vấn. Lúc này Yunho bưng điểm tâm tới, đẩy cửa phòng ra, Jaejae liền vui vẻ gọi chú Yunho. Thấy Jaejoong còn chưa tỉnh, Yunho liền đưa tay lên môi “suỵt” một tiếng, ý bảo Jaejae đừng đánh thức baba.
Yunho để bữa sáng của Jaejoong lên bàn, đưa tay bế Jaejae nhấc bổng qua người Jaejoong, rồi thả bé xuống, giúp bé mặc quần áo, sau đó nhỏ giọng nói: “Chú dẫn Jaejae đi ăn sáng nhé, baba còn mệt để baba nghỉ ngơi nha.”
“Dạ.” Bé Jaejae ngoan ngoãn đưa tay ôm lấy cổ Yunho để anh bế bé, hai người ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
“Chú Yunho, có phải chú để baba làm nhiều việc quá không?” Bé Jaejae vừa ăn bánh gato vừa ngẩng đầu hỏi Yunho.
“Hả?” Yunho thắc mắc sao Jaejae lại hỏi như thế.
“Baba nói, chú là ông chủ của baba. Baba mệt là tại chú để baba làm việc nhiều quá phải không? Chú Yunho có thể bớt việc cho baba không? Jaejae không muốn baba cực khổ đâu.” Khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ lo lắng.
“Chú Yunho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-vuong-phi-cua-ta-la-chap-su/3207562/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.