27.
Tới giờ cơm trưa, Yunho một mình ngồi trước bàn cơm, cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, tài nấu ăn của Jaejoong tốt lắm, hơn nữa có Jaejoong ăn chung dường như mình thấy vui hơn….không phải đâu, chắc tại thân thể mình còn chưa khỏe hẳn nên mới có những suy nghĩ kỳ quái như vậy. Yunho suốt bữa cơm trưa cứ tự nảy ra ý nghĩ về mối quan hệ của mình và Jaejoong, sau đó lại bóp chết suy nghĩ đó, cảm giác thức ăn hôm nay thực vô vị, khiến cho Hyuk Sang– người thay Jaejoong làm cơm đổ một thân mồ hôi lạnh, mình nấu ăn khó nuốt dữ vậy sao? Rõ ràng mình thấy cũng không tệ, tuy rằng không thể so sánh với chấp sự Kim nhưng cũng không khó nuốt tới vậy chứ, Hyuk Sang âm thầm quyết định, đợi chấp sự Kim trở về phải học hỏi anh ấy nhiều hơn mới được!
Ăn xong cơm trưa, Yunho trở về phòng làm việc, rốt cuộc làm gì cũng không xong, anh dứt khoát đứng lên xách áo khoác, một mình đi đến khách sạn nhìn Jaejoong.
Cầm tấm thẻ chìa khóa mở cửa phòng Jaejoong đang nghỉ ngơi, Yunho nhìn thấy Jaejoong đang nằm ngủ trên giường, anh bỗng thấy lòng an ổn hơn rất nhiều. Nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường, đưa tay sờ trán Jaejoong, may quá, không có sốt! Nhìn bao thuốc trên đầu giường, chỉ có thuốc uống thì hết, còn thuốc bôi thì chưa đụng tới, Yunho nhíu mày có chút lo lắng nhưng anh hiểu tại sao Jaejoong không dùng. Cúi đầu nhìn Jaejoong hô hấp đều đặn, cậu xoay mặt ra ngoài, nhắm chặt hai mắt, lông mi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-vuong-phi-cua-ta-la-chap-su/3207559/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.