Yunho như muốn phát điên lên khi nghĩ về câu “jaejoong của chúng tôi” mà tên mặt trắng mắt thâm (là suy nghĩ của yunho thôi) vừa nói lúc sang và điều đó khiến anh không thể tập trung được vào việc gì cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên
_vào đi
_anh yunho, sao từ tối qua tới giờ em gọi điện mà anh không bắt máy- hyori với bộ váy ***y đang đứng trước mặt anh theo một dáng được gọi là khiêu gợi nhất
_gọi?- anh mở to mắt vè kiểm tra lại máy
Wow! 36 cuộc gọi nhỡ và 23 tin nhắn cộng them 18 thư thoại, anh chợt nhớ lại hôm qua, vì không muốn jaejoong phải giật mình khi ngủ nên anh đã chuyển sang chế độ im lặng
_oh! Kỷ lục thật đấy, em gọi anh ngần này đấy ah?- yunho đưa qua đưa lại điện thoại đời mới của mình, cái chỉ vừa xuất hiện trên thế giới, và tất nhiên, giá của nó thật không rẻ
Lấy lại được bình tĩnh, hyori nũng nịu
_người ta nói người ta gội cho em khi nào người ta về, vậy mà để em gọi suốt, không biết có chuyện gì không nữa
_thôi mà, anh xin lỗi, được chưa? Trưa nay anh đãi em bữa cơm nhé!- anh cười
_chỉ có một bữa cơm thôi sao?
_uh!- anh xoa xoa đầu cô rồi ngồi vào bàn làm việc- chúng ta quay lại với công việc đi nào
Trong khi làm việc cùng hyori, anh vẫn thường liếc mắt vào khu pha chế thức uống nhưng nó trống không
Yunho’s POV
_tại sao em lại nghe lời anh ta hơn anh chứ? Anh có cái gì thua anh ta đâu, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-nguoi-toi-yeu/9773/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.