Thức dậy với đôi mắt sưng vù, Taehee thật sự không muốn đến công ty tí nào vì cô
sợ sẽ phải nhìn thấy Jaejoong, lúc đó, cô không biết bản thân phải như thế nào đây, cô
cần thời gian để chấp nhận sự thật này
_Taehee ah!- giọng ông Kim vang lên phía sau cánh cửa khiến Taehee giật mình
Mình không muốn gặp ông ta
_appa biết con còn giận appa lắm nhưng con có thể ra đây ăn sáng với appa không?
con đã tránh mặt appa hơn một đêm rồi đấy!- giọng ông thoáng buồn
Mình không muốn nghe giọng nói ấy
_Taehee ah!- giọng ông vang lên yếu ớt
Ngồi im lặng trong phòng, cô đứng lên khi nhận ra bước chân của ông Kim đã xa,
Taehee thật sự không biết phải dùng bộ mặt nào để đối mặt với người cha thân yêu
của mình nữa rồi, một người đã luôn thương yêu và che chở cho cô, luôn cho cô những
thứ tốt nhất trên đời, đối với cô, ông Kim vừa là cha, vừa là mẹ, ông đã yêu thương cô
suốt cả cuộc đời mình
_appa!- cô khẽ gọi
………..
Ông Kim lắc đầu ngao ngán khi một mình ngồi vào bàn ăn sáng, rất nhiều món ngon
được trưng trước mắt nhưng ông thật sự chẳng thấy chúng ngon lành chút nào. Hai
đứa con, chúng quả thật là anh em đấy, ngay cả tính cách cũng giống nhau y như đút,
ông tự hỏi liệu chúng có phải là anh em song sinh không nhỉ, sao từ cách nói chuyện lẫn
thái độ đối với ông đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-nguoi-toi-yeu/3017069/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.