Yunho kéo chăn lên cho jaejoong sau khi bác sĩ tiêm cho cậu một mũi an thần, đến lúc này anh mới cho phép bản thân được nghỉ ngơi một chút. Chuyện này xảy ra quá đột ngột khiến cho anh nhất thời không thể hiểu rõ chân tướng của sự việc, duy chỉ có một điều anh biết đó là anh đã sợ hãi như thế nào khi nhìn thấy anh mắt và nụ cười trống rỗng của jaejoong, khi thấy cậu tìm và cầm trên tay con dao gọt trái cây, đong đưa nó trước mặt anh và những giọt máu nóng hổi tuôn ra từ cổ tay cậu khi anh cùng cảnh sát ập vào nhà
_uống đi
Anh hơi giật mình khi nghe câu nói không có chủ ngữ của Mike nhưng cũng mỉm cười cám ơn anh ta
_cám ơn!- anh cầm lấy ly café
_người ta đang chôn cất L, anh nghĩ có nên nói cho jaejoong biết
không?- mike nhìn anh
_tôi không biết, điều quan trọng bây giờ là jaejoong, cậu ấy nên tỉnh lại
và bình tĩnh hơn
_tôi cũng nghĩ vậy
Mike nói chuyện với anh một lúc rồi xin phép đi vì anh nhận được một
cuộc gọi quan trọng từ công ty, Yunho chỉ cười vì anh thật sự biết nội dung của cuộc gọi đó
3h sau
Jaejoong nheo mắt lại để nhìn cho rõ mọi thứ, chúng có vẻ xa lạ với cậu, nó không phải nhà cậu
_ư…- cậu rên khẽ
_joonggie! Em tỉnh rồi ah? em còn đau chổ nào nữa không? nói anh biết đi- yunho vội nắm lấy tay jaejoong và nhìn cậu với gương mặt lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-nguoi-toi-yeu/3017039/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.