TạI Trung mặt không chút thay đổi mà nhìn chằm chằm sa trướng trên đỉnh đầu, máu tươi lặng lẽ theo bắp đùi chảy xuống.
Phác Hữu Thiên lúc này chỉ cảm thấy nội tâm dị thường xúc động, nhìn khuôn mặt không chút thay đổi của Tại Trung, trong lòng không khỏi nổi lên một loại cảm tình khác thường, thực sự không nghĩ lại nhìn bộ dạng này của hắn.
« Người đâu. » Phác Hữu Thiên vừa gọi, liền có hai bóng người tiến vào trong phòng.
« Giáo chủ. » Tả vệ của hữu vệ cùng nhau quỳ gối trước cửa.
« Lôi hắn ra ngoài cho ta. » Phác Hữu Thiên chỉ Tại Trung, rồi chỉ hữu vệ, lạnh lùng nói.
Tại Trung không thể tin được mà nhìn hắn một cái, rất nhanh, thần sắc lại ảm đạm đi xuống.
« Nhưng, giáo chủ. » Hữu thị vệ tiến đến bên Tại Trung, lôi hắn dậy. Lập Tức, máu tươi tưởng như đã khô lại không ngừng theo bắp đùi chảy xuống. « Giáo chủ, hắn hình như không thể di chuyển nổi. » Hữu thị vệ đình chỉ động tác.
« Lôi ra. » Trong ngôn ngữ của Phác Hữu Thiên không hiện hữu lấy một tia sống.
« Tuân mệnh, giáo chủ. » Hữu thị vệ nhặt lên một cái chăn, bọc thân thể trần trụi của Tại Trung vào trong đó rồi ôm lấy hắn đi ra khỏi phòng.
Mỗi bước của hữu thị vệ càng khiến Tại Trung cảm thấy tệ đi. Cũng không biết hắn đi bao lâu, rốt cục cũng đã ngừng lại.
« Thất lễ rồi, Kim công tử. » Bây giờ Tại Trung đã không còn là người của Đông Thần giáo chủ, hữu thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-duan-hao-x-tai-trung-tinh-thuong-reno/101022/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.