Trong quán rượu tịch mịch chỉ có thanh âm đơn điệu của bàn tính tanh tách vang lên. Phía sau quầy, trưởng quầy giả bộ ho khan vài tiếng. Tiểu nhị nhận được tín hiệu, khó sử nhìn ông chủ mình, cuối cùng không chịu nổi ánh mắt sắc bén của ông ta nên đành cố lấy dũng khí mở miệng.
“Kim nhị thiếu gia, bây giờ đã là canh ba nửa đêm rồi, quán chúng tôi phải đóng cửa, ngài xem…”
Tôi đang gục mặt trên bàn từ từ vực đầu lên, thấy vẻ mặt quẫn bách của tên tiểu nhị.
“Để tiểu nhân gọi xe cho ngài có được không?”
Người tôi như dại ra một lúc, tôi lắc đầu, lấy trong túi áo ra mấy đồng để lên bàn, áy náy cười với hắn rồi lảo đảo đứng dậy.
“Hừ! Thằng vong ân phụ nghĩa đã cấu kết với người ngoài còn đuổi anh ruột ra khỏi nhà để độc chiếm gia sản!” Trước khi cánh cửa bị đóng sập vào tôi còn nghe thấy câu mắng chửi đầy tức giận của chưởng quầy.
“Ông ơi, ông be bé cái giọng thôi không nó nghe thấy bây giờ.” Sau tiếng chưởng quầy là giọng nhỏ the thé lo lắng của tên tiểu nhị.
“Tao mà sợ?! Việc quái gì phải sợ?! Dám làm còn không dám chịu sao?!
Tôi dựa vào cạnh cửa, cười thất thanh, thân thể chậm rãi trượt xuống bức tường lạnh như băng.
Đã rất nhiều ngày nay, không ít những lời như vậy lọt vào tai tôi, mọi người nếu không cố ý thì cũng vô tình tăng cao âm lượng nhục mạ như sợ tôi không nghe thấy. Chỉ cần là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-checkmate/2195598/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.