Có đôi khi, tôi thường tự hỏi con người ta rốt là cuộc sống vì cái gì.
Rõ ràng đã biết sống có khi chỉ là một loại dày vò, thế mà ai cũng hy vọng mình có thể sống lâu thêm chút nữa, mà ít nhất thì cũng phải sống đến ngày chứng kiến địch thủ mình gục ngã. Vì thế mỗi ngày sau khi mở mắt ra, chuyện đầu tiên tôi nghĩ đến là, liệu bản thân có còn sống được đến ngày mai không, làm thế nào mới sống được đến ngày mai. Sau khi thức dậy lại phải gian nan bước tiếp trong thế giới đầy rẫy những âm mưu thôn tính lẫn nhau, vừa cẩn thận để không bị sập bẫy, vừa luôn tay bày ra thêm bẫy rập, lúc nào cũng chỉ mong kẻ địch sa bẫy mình.
Sự cố chấp thật đáng buồn làm sao.
Chúng tôi mất đi viện trợ của người Anh, kết cuộc chỉ có thể gánh lấy thất bại. Nhưng tôi không cam lòng, tôi đã hy sinh nhiều như vậy, đã đấu tranh nhiều như vậy, kết cuộc của tôi không đáng chịu thảm bại. Chúng tôi dựa vào nơi hiểm yếu để tiếp tục chống cự, hy vọng kì tích sẽ xuất hiện, nhưng mà trên đời làm gì có kỳ tích, cho nên hy vọng của tôi mới chuyển dần thành thất vọng, cuối cùng thì chỉ có tuyệt vọng.
Con giun xéo lắm cũng quằn thì huống chi những kẻ dữ dằn như hổ báo?
Yunho truy kích và dồn bức chúng tôi tới tận miệng vực chết, phong tỏa tất cả các đường lui, điều này ngược lại đã đột khởi dục vọng sinh tồn dị thường chống lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-checkmate/2195593/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.