Lần đầu tiên nhìn thấy Yunho, tôi đã không biết cuộc sống của mình sẽ vì hắn mà xảy ra biến cố nghiêng trời lệch đất. Chuyện đáng cười chính là tôi của bây giờ ngay cả hình dáng hắn như thế nào cũng không nhớ rõ. Chỉ nhớ mang máng được ngày đó tôi gặp Jung Yunho, ngoài cửa sổ nắng vàng rực rỡ, thứ ánh sáng ấm áp chiếu mềm mại cả cõi lòng.
Một chiều hè tươi nắng, cha dẫn về một thằng bé tầm bằng tuổi tôi và triệu tập tất cả mọi người trong gia tộc lại.
“Đây là Yunho, nhỏ tuổi hơn Jaejoong vài ngày, sau này cũng chính là Kim nhị thiếu gia.”
Ông chỉ nói vậy, tuy không nhiều lắm nhưng cũng đủ dấy lên sóng to gió lớn trong một đại gia tộc. Tất cả mọi người xung quanh không ngừng, xầm xì bàn tán suy diễn ngấm ngầm, lúc ấy, ánh mắt của tôi và thằng bé chạm phải nhau.
Tôi nhìn nó không chớp mắt nhưng vẻ mặt thì vẫn lạnh lùng như mọi khi, và chỉ tới lúc bị cha nhắc tên tôi mới thèm lên tiếng. Ông chỉ vào tôi và nó nói:
“Yunho, đây là Jaejoong, anh trai của con, hai con là anh em ruột.”
Thằng bé đó kể từ khi bước chân vào đây chỉ luôn đứng bên cạnh cha tôi mà không hề biểu cảm, vừa nghe đến tên tôi cơ mặt nó thoáng chốc giãn ra, ánh mắt loé lên nỗi vui mừng như chờ đợi đã lâu. Nó nhìn thẳng vào tôi, thật lâu sau mới gượng gạo gọi một tiếng, “anh”.
Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Yunho gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbsk-fanfic-checkmate/2195572/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.