Đông Phương Diễm chưa quyết định giải quyết Đoàn Tam Thiếu như thế nào, càng khiến Linh lo lắng. Y chỉnh đốn trong giáo trước. An trí người già, phụ nữ và trẻ em khiến giáo đồ khó chịu. Những người đã trợ giúp y, y đưa lên tiếp nhận vị trí trưởng lão, cải tổ quản lý giáo chúng, hủy bỏ chức vị hộ giáo tả hữu, tất cả mọi người đều phải nghe lệnh y. Binh sĩ Cáp Tạp Hạ vẫn do Mông Qua đứng đầu, giúp y thủ vệ Ô Lĩnh.
Y về đến nhà đã một tháng, có biết bao việc phải lo lắng. Y hỏi trưởng lão bên cạnh: “Tìm được Phục La chưa?”
“Chưa.” Người này trả lời.
Phục La vẫn đang chẳng biết đi đâu, một vài người dưới trướng gã đã bị quân triều đình bắt. Y nghe báo cáo xong, không hài lòng, muốn phái thêm người truy tìm bọn Phục La.
Ngoại trừ Phục La, trưởng lão còn lo lắng: “Giáo chủ, vừa rồi người của triều đình và quân Cáp Tạp Hạ đem binh mã vào đây. Chỗ đóng đô Hắc Ưng Giáo đã không còn bí mật. Sau này còn phải đối mặt với các đại môn phái võ lâm xâm phạm, đến lúc đó, chúng ta tự vệ ra sao?”
Đông Phương Diễm mặt ủ mày chau. Y một lần nữa ngồi lên vị trí giáo chủ ở Cam Tuyền đường nhưng hôm nay không có mẫu thân, chỉ cảm thấy vai gánh trọng trách nặng nề, ép tới thở không được.
“Để ta suy nghĩ kỹ một chút rồi trả lời các ngươi…” Nói xong, nhận ra vẻ nghi ngờ của giáo chúng bên dưới, biết bọn họ mặt ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-2-thuc-xin-loi-da-lua-nguoi/2364501/chuong-7-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.