A La Tư quyết định theo Đông Phương Diễm về Lan Châu.
Để tránh những lời phản đối của chúng thần, hắn nói Đường quốc đang yêu cầu nhân mã Cáp Tạp Hạ phối hợp với quân Đường diễn tập bảo hộ cho thương nhân trên con đường tơ lụa.
Để bao vây tiễu trừ Hắc Ưng Giáo, hắn phái người liên lạc với triều đình Đại Đường, nhận được đáp ứng xuất binh hiệp trợ từ hoàng đế Đường Quốc. Tuy hắn có thể thuyết phục được Tây Khắc Tô đứng đầu các đại thần nhưng lại không thể nhận được sự ủng hộ của Hô Đằng tộc nhà Ô Mã Lan.
Hắn chẳng quản được nhiều chuyện như vậy, thẳng thừng vứt bỏ tất cả các chuyện phiền toái, lệnh Trát Nhĩ Khâm và Mông Qua phụ trách lấy một nghìn binh sĩ đi Lan Châu.
Quốc vương muốn đích thân đi cùng? Đông Phương Diễm không ngờ tới khả năng này, vô cùng căng thẳng: “Ngươi không ở trong nước mà không lo lắng sao?”
“Đã có tể tướng Tây Khắc Tô, chiếu tướng Trát Nhĩ Khâm, còn rất nhiều đại thần ưu tú giúp ta trông giữ Cáp Tạp Hạ. Ta chẳng có gì phải lo cả.”
A La Tư nhìn y biểu tình lo sợ không yên, cười mỉa mai: “Diễm, ngươi đang lo sợ ư? Ngươi không muốn ta theo ngươi đi Lan Châu?”
Đương nhiên không muốn.
Quốc vương cùng về có nghĩa là y sẽ bị canh chừng sít sao, giảm thiểu cơ hội bỏ trốn của y. Đông Phương Diễm trong lòng phiền muộn nhưng không thể biểu lộ ra.
Dưới sự thúc giục của A La Tư, y không thể tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-2-thuc-xin-loi-da-lua-nguoi/2364494/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.