Từ khi ra khỏi bạch tháp về cung, A La Tư quả thật không đi tìm tân phi, chỉ sủng ái một mình Đông Phương Diễm.
Tình hình này khiến Ô Mã Lan, Tây Khắc Tô, Trát Nhĩ Khâm và các quý tộc đại thần khác càng thêm bất mãn với người Trung Nguyên đang dụ dỗ quân vương kia.
Đông Phương Diễm chịu nhịn mắng chửi phê phán còn hiểu được. Nhưng còn A La Tư, vì sao không nghe ý kiến mọi người, cứ khư khư cố chấp cùng y một chỗ.
Ngoại trừ nghị hội theo lệ hàng ngày, thời gian A La Tư ở trong phòng y càng ngày càng dài, không chỉ 3 bữa cơm thậm chí đêm đã khuya vẫn không chịu quay về Vương sảnh, quấn quít lấy y nói chuyện. Hắn đối với y quá mức nhiệt tình, thường khiến cho y hoa mắt chóng mặt, thể lực chống đỡ hết nổi. Sáng sớm hôm sau mới giật mình tỉnh giấc thấy hắn đang ngủ bên cạnh.
Y sợ hãi nhưng vô pháp chạy trốn, tự hỏi bản thân tại sao hắn không nhân cơ hội sàm sỡ mình. Nếu hắn dùng sức mạnh, y không thể ngăn cản. Tại sao lại thích y? Vì sao chỉ hôn môi, ôm ấp, xoa nắn — Đông Phương Diễm không dám nghĩ tới, vô luận như thế nào, chỉ cần nhớ kỹ đừng làm gì khiến khổ cực của mình phí công vô ích, muốn thu được tình yêu của quốc vương phải cẩn thận lưu ý kẻo sẽ dẫn họa vào thân.
:”Đại vương là một nam nhân dũng cảm, ngay thẳng nhiệt tình, bất kể là hạng người gì, nếu có khả năng thu hút sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-2-thuc-xin-loi-da-lua-nguoi/2364476/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.