Đông Phương Diễm không kể chuyện Bối Tề và Thác Lặc Phu với ai. Dù sao cũng chẳng can hệ tới y. Y chỉ cần sống tốt, mau được quay về Lan Châu.
Y bị nhốt trong vương cung, ngày nào cũng phải đối mặt với những ánh mắt khác thường, cứ như y là một trong số nữ nhân của A La Tư vậy. Điều này làm y rất không thoải mái.
Chỉ có Hầu Tiểu Liên khả dĩ khuyên y kìm nén cảm xúc. Đông Phương Diễm đặc biệt quý trọng quãng thời gian dùng cơm ngắn ngủi cùng nàng nói chuyện phiếm.
Đến trưa, người Đông Phương Diễm chờ mong tiến vào phòng, y vội đặt đôi đũa lên bàn, gọi “Liên tỷ tỷ ── “, hớn hở ra đón, định kể với nàng chuyện Tra Phổ bị đuổi khỏi Cáp Tạp Hạ. Ai ngờ, người đến lại là A La Tư.
“Tại sao là ngươi?” Đông Phương Diễm nhíu mày.
“Sao không thể là ta?” nghe tiếng gọi thân thiết của y, A La Tư cảm thấy có chút khó chịu.
“Không phải…” Đông Phương Diễm lên tiếng trả lời: “Chỉ là lúc này, thường là Liên…phu nhân mang đồ ăn cho ta.” y khách sáo, không muốn đắc tội hắn.
Chẳng dè, câu trả lời vẫn không thỏa mãn A La Tư, hắn bĩu môi:”Tiểu Liên là nữ nhân trong hậu cung, không nên thường xuyên tới gặp ngươi ở đây.”
Trước đây được, sao giờ thì không? Đông Phương Diễm không hiểu, kỳ quái hỏi.
A La Tư cũng không hiểu, tự dưng không thích y và Hầu Tiểu Liên quá thân cận với nhau. Hắn tuyên bố:”Ngươi đã học được ngôn ngữ Cáp Tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-2-thuc-xin-loi-da-lua-nguoi/2364472/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.