Lạc Dương, Tung Sơn, Thiếu Lâm tự.
Tường đỏ mái cong, thúy bách rậm rì, thánh địa Phật môn bình thường thanh u, giờ tập trung toàn chưởng môn nhân các đại phái trong võ lâm.
“Gần đây, Hắc Ưng Giáo do Đông Phương Diễm ra mặt đến khiêu chiến với các trưởng lão, muốn báo thù cho ca ca hắn... Cái này chỉ sợ cũng là ý của Đông Phương Hùng Ưng? Phương trượng, vấn đề này không phải chuyện đùa, nếu bọn họ thật sự đến Trung Nguyên, e rằng sẽ dẫn phát một hồi gió tanh mưa máu! Chúng ta nên sớm phòng bị.” Phái Nga Mi lên tiếng trước tiên, những người khác nhao nhao phụ họa.
“Đa tạ các vị chưởng môn nhân nể mặt Thiếu Lâm tự, không quản vất vả tới nơi đây”. Từ Hải bạch mi bạch hồ (mi trắng râu bạc) chấp tay hành lễ, thành khẩn cúi đầu, đáp tạ mọi người.
Cả đám thương nghị hồi lâu, tìm cách cùng nhau bảo vệ Trung Nguyên. Sau đó, tăng nhân đưa từng người về phòng nghỉ ngơi.
An trí xong khách quý, Từ Pháp đến tìm Từ Hải. Hai người cùng đến tăng viện...
Từ Hải nhìn một loạt thi thể đắp vải trắng, không khỏi thương tâm. Thật lâu, ông mới hơi trấn định cảm xúc, hỏi thăm: “Sư đệ, ngươi điều tra được gì?”
“Phương trượng sư huynh, bọn họ xác thực đã chết do kiếm. Lần này, chiêu thức của hung thủ xảo trá lưu loát, rất giống phong cách của Đông Phương Hùng Ưng. Rất có thể chính là do đại nhi tử của hắn gây nên.” Từ Pháp trả lời.
“Nhưng mấy sư đệ này, ” Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-1-thuc-xin-loi-hai-den-nguoi/2181840/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.