Trình lão đại và thủ hạ không kịp đón người đã bị Cổ Bá Thiên cản đường sát hại.
Ngàn dặm xa xôi chạy về Lan Châu, Đông Phương Linh thân trúng kịch độc đã mỏi mệt không chịu nổi, người không còn nổi lấy nửa điểm khí lực, lúc này, chỉ có thể trông chờ Đoàn Tam Thiếu ngăn cản Cổ Bá Thiên.
“Oa ——” Đoàn Tam Thiếu kêu thảm thiết, bị đánh bay ra ngoài, mấy lần trúng quyền ngã huỵch xuống. Toàn thân hắn đầy vết thương lớn nhỏ, thống khổ không chịu nổi!
Đông Phương Linh không đành lòng nhìn hắn bị đánh như giã gạo, nhịn không được hô: “Đoàn Tam Thiếu... Ngươi là đồ đần sao? Còn không mau chạy? Ngươi đánh không lại hắn... Chạy mau đi!”
Đoàn Tam Thiếu phải bảo vệ người kia, không thể cứ như vậy đào tẩu. (Hik hik, nghe câu này mà cưng 2 bạn quá). Hắn cắn chặt răng, nhịn đau, nắm trường côn, lại xông lên.
Cổ Bá Thiên ra quyền, đơn giản hóa giải thế công. Lão nhìn Đoàn Tam Thiếu lảo đảo ngã ngửa, không đứng dậy nổi nhưng không vội giết hắn.
Lão quay người, chậm rãi đến trước mặt Đông Phương Linh suy yếu đến độ không đứng dậy nổi, từ trên cao nhìn xuống y, đắc thắng cười mỉa: “Đông Phương Linh, ngươi may mắn tránh được mấy lần, nhưng hôm nay, ngươi không thể không chết! Đợi ngươi chết rồi, ta sẽ đi giải quyết tình nhân của ngươi.”
“Tên xú tiểu tử đáng ghét thiếu ăn đòn kìa rất phù hợp làm đồ thí nghiệm độc vật cho tiểu quai quai của ta. Hắc hắc hắc...”
Đông Phương Linh tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-1-thuc-xin-loi-hai-den-nguoi/2181826/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.