Hai người ngồi một lúc thì thấy Phục La đến bẩm báo: “Giáo chủ, tên phản bội đồ trong lao gầm rú không ngừng, đòi giết ngươi, chúng ta nên xử trí như thế nào?”
Giáo chủ? Đoàn Tam Thiếu nhìn về phía Đông Phương Linh, hết thảy mọi người đều nghe lệnh của y. Hắn không ngạc nhiên khi y lên làm tân nhiệm giáo chủ Hắc Ưng Giáo, chỉ là trong lòng có chút thất lạc.
Hắn nhìn Phục La gầy đi thấy rõ. Chứng kiến thê tử bị giết, hẳn gã đang sống trong thống khổ? Hắn rất thông cảm...
Giờ phút này, thần trí Đông Phương Linh đã bị oán hận chiếm hết. Y giận tái mặt, ra lệnh mang Diễm tới.
Chẳng bao lâu, từ xa vang lên tiếng xiềng khóa thanh thúy “BOANG… Lang, BOANG… Lang...”
Đoàn Tam Thiếu dựng thẳng tai lắng nghe, âm thanh dây xích giống như vọng từ dưới lên, chậm chạp bò qua một tầng thềm đá. Hắn thấy một tù phạm bị khóa cứng đang bị áp giải tới hành lang, dẫn đến trước mặt giáo chủ.
“Đông Phương Linh!”
Tù phạm thét lớn dọa Đoàn Tam Thiếu kêu to một tiếng!
Mái tóc dài màu đen rối tung, hai tay bị trói tay sau lưng, hai chân cũng khóa lại, toàn thân bị xích như bánh chưng còn lớn tiếng đòi đánh người.
Đương nhiên, hắn bị bọn Phục La chế trụ, không thể gây thương tổn cho Đông Phương Linh. Đoàn Tam Thiếu không đành lòng nhìn đối phương chịu hình, vết thương chồng chất!
Đông Phương Linh nhìn đệ đệ thê thảm không chịu nổi, chán ghét cặp mắt kim sắc hữu thần giống hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dbk-bo-1-thuc-xin-loi-hai-den-nguoi/2181808/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.