Mỗi người đều có một khoảng thời gian cô đơn lạc lõng nhất của cuộc đời. Cô đơn có thể là do người mình yêu thương bỏ rơi sau 1 khoảng thời gian gắn bó; nhưng có những người phải chịu sự cô đơn vì lạc mất cha mẹ. Sự cô đơn này sẽ là khó khăn nhất, bởi biết bao giờ tìm được cha mẹ mình trong thế giới hàng tỉ người như vậy.
Nữ chính bị lạc đường khi cô 4 tuổi, kể từ giây phút ấy, cô đã không được gặp cha mẹ mình nữa. Bây giờ cô không biết bố mẹ hiện tại ở nơi nào, cảm xúc hoang mang như bao trùm lấy cô. Trên đường đời rộng lớn chỉ có sự cô đơn làm bạn, không thể chia sẻ cùng người thân. Khoảnh khắc ấy, cô nhìn thấy một ánh sao băng ban ngày. Một ngôi sao trắng nổi bật trên nền trời xanh biếc, cô không thể không chạy theo ngôi sao ấy. Và rồi cô đã chạy theo ngôi sao cho đến khi xịt, cô nhận ra cô đã về đến nhà của mình. Ngôi sao ấy như sự trợ giúp đưa cô về đoàn tụ với người thân sau bao năm xa cách.
Và 10 năm sau, cô gặp lại chính ngôi sao ngày ấy, nhưng có lẽ bây giờ ngôi sao ấy sẽ dẫn đường cho cô tới một chân trời mới đầy niềm vui, đầy ánh nắng ấm áp.