" Giỏi lắm, ta giả lương gấp đôi " Tô Kỳ Diễm lên tiếng từ trong phòng Hoàng Kiệt bước ra, vỗ vai Quý Văn rồi nhìn hai người nam nữ bên dưới.
--
Chiếc xe lăn bánh nhanh trên con phố lớn, sáng sớm đi bar thật chẳng đúng chút nào.
" Dừng xe đi.." Hàn Như Tuyết lạnh lùng lên tiếng, một tay đã cầm sẵn túi sách.
" Em muốn đi đâu?" Chiếc xe chỉ lăn bánh chậm hơn, chứ không hề dừng lại. Dương Nhược Thiếu nhìn hàng phố bên ngoài chẳng có gì đặc biệt, taxi cũng không cô có thể đi đâu.
" Có việc.. " Câu nói của cô kéo dài, ánh mắt chẳng thèm nhìn anh nhưng thâm tâm thì lại quan tâm lắm. Dù giận cô vẫn muốn nhìn anh, rồi muốn nghe câu xin lỗi trân thành nhất từ anh.
Dương Nhược Thiếu không đáp lại, xe cũng dừng lại. Cô thấy vậy mà chuẩn bị bước xuống nhưng lại bị kéo lại." Ngồi im." Anh cất giọng lạnh lùng, một tay giữ người cô lại.
" Chân đã bị thương, còn đau giày cao gót. Em không thể coi trọng bản thân mình chút sao." Dương Thiếu khẽ cúi xuống nhấc chân cô lên, tháo chiếc giày 7 phân kia ra rồi tức giận mở cửa xe ném ra ngoài đường. Hàn Như Tuyết thấy vậy, khẽ quay lại nhìn anh rồi nhanh quay đi.
Vết thương lại rỉ máu, khiến Dương Nhược Thiếu lại có cớ tức giận với cô. Anh cau mày nhìn cô bằng ánh mắt đầy phẫn nộ, tay nhanh chóng tháo chiếc băng cá nhân dưới chân cô.
Để chân Hàn Như Tuyết xuống, Dương Nhược Thiếu lấy chiếc khăn mùi xoa trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-vo-nho-lam-sat-thu/1479015/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.