Chiếc xe lăn bánh nhanh trên đường cao tốc, Hàn Như Tuyết chẳng còn vờ nhìn chiếc điện thoại tỏ ra vui vẻ nữa. Cô đưa mắt nhìn khung cảnh ngoài cửa xe, đường phố tấp nập khiến cô nhìn cũng vơi đi nỗi buồn.
Suốt chặng đường dài Hàn Như Tuyết chỉ ngắm cảnh sắc nhạt nhòa bên ngoài, chiếc xe lăn bánh chậm lại trước 1 tập đoàn quen thuộc Dương Gia.
Dương Nhược Thiếu bước xuống xe, Hàn Như Tuyết cũng mở cửa bước xuống đi theo sau anh và luôn giữ khoảng cách đúng mực. Bước vào đến cửa, những ai đang làm việc hay đang gấp gáp cũng phải cúi chào cung kính, chờ anh đi qua rồi mới trở lại trạng thái làm việc.
Vào bên trong, có 2 chiếc thang máy một bên là của nhân viên 1 bên có lẽ là của anh, Hàn Như Tuyết chẳng mấy bất ngờ chỉ chờ anh bước vào.
" Vào không? " Dương Nhược Thiếu lạnh lùng hỏi, nhưng cô vẫn chẳng động tĩnh gì mà ngước mắt nhìn những người ôm cả tập tài liệu vừa đi qua.
Vài chục giây trôi qua, Hàn Như Tuyết vẫn ngạc nhiên với đống tài liệu kia. Cô còn nhớ 2 năm trước, khi trong thời gian đào tạo Dương Nhược Thiếu cũng từng dạy và giao cho cô nhưng chỉ là 1 tập của họ." Đúng là khổ thật.." Cô than vãn, thở dài 1 hơi rồi quay lưng lại thì chẳng thấy bóng dáng Dương Nhược Thiếu đâu, ngó ngược ngó xuôi cuối cùng cô phải đi thang máy với nhân viên.
" Các chị ơi, phòng làm việc Dương Nhược Thiếu ở phòng nào vậy? " Hàn Như Tuyết bị ép giữa vài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-vo-nho-lam-sat-thu/1479008/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.