Đầu mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, Mẫn Tuế không bao giờ chỉ cho con mặc một áo mà phải mặc một lớp lót, phủ thêm áo lông vũ dài ở ngoài.
Mẫn Tuế nhìn con số trong tài khoản, cảm thấy thời tiết hiện tại đang giống tâm tình của cậu.
"Con trai, sau khi ba lắp hệ thống sưởi, hết tiền rồi." Mẫn Tuế đặt điện thoại sang bên, chống cằm nhìn nhóc con đang ngồi chơi vui vẻ trên thảm, cảm thấy buồn rầu vì thu nhập kinh tế về sau, "Con nói.... Chúng ta nên đi tìm ba lớn của con không?"
Mẫn Tuế nói xong, mình thở dài trước, "Nhưng ngay cả Lục Nhiên Tri cũng không biết mình có con trai."
Mẫn Tuế ngồi ngẩn ra một hồi, thấy đã sắp mười một rưỡi, chưa đi mua đồ ăn nấu cơm trưa và cơm tối.
"Con trai, đi thôi, đi siêu thị mua đồ ăn nào."
Tuy rằng cuộc sống không đổi, nhưng vẫn phải đi mua đồ ăn.
Mẫn Tuế lấy cặp nhỏ ra, cho nhóc con đeo trên lưng, nắm vòng chống lạc đường. Hai người đi ra khu chung cư, một lớn một nhỏ đều mặc áo lông vũ màu đen, người khác liếc mắt một cái là nhìn ra là hai ba con.
"Sang năm con hai tuổi rồi, phải cai sữa bột đấy." Mẫn Tuế cúi đầu nhìn nhóc con bên chân, nói, "Hở? Như thế lại có thể tiết kiệm tiền sữa bột."
Nhóc con cũng không nghe hiểu lời ba nói, mỗi lần ra đường là nó cảm thấy mình ngầu nhất trên đường, trong mắt không có ai, uy phong lẫm lẫm.
Mẫn Tuế kéo thằng nhóc lại muốn chạy bình bịch lại, cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-that-su-la-con-anh/232587/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.