Edit: Vianyong
81.
Điền Tuấn liếc xéo hắn một cái, “Vâng, anh là tốt nhất.”
“Ngươi, ngươi không cần qua loa với ta…… Đừng tưởng rằng ta uống chút rượu, ngươi liền có thể có lệ với ta……” Dụ Lý nói, “Ta nói cho ngươi biết, chú rể, anh em của ta, thời điểm đại học, giúp đỡ ta biết bao nhiêu việc, ngươi biết không? Ngươi không biết! ngươi khẳng định không biết!”
Tài xế taxi đại khái nhìn quen các tên bợm rượu, Dụ Lý ầm ĩ lợi hại như vậy, người ta một chút phản ứng cũng không có.
“Nếu không có hắn giúp yểm hộ cho ta và vợ ta, lúc đại học ta cùng vợ ta liền đi không nổi nữa!”
Điền Tuấn trừng lớn mắt, “Vợ anh?”
“Vợ của ta rất tốt! Vợ của ta, đảm đang!” Dụ Lý miễn cưỡng lấy tay đem thân mình chống đỡ lên, “Vợ của ta xinh đẹp, so với ngươi không sai biệt lắm.”
Điền Tuấn dở khóc dở cười.
Dụ Lý nói tiếp: “Chúng ta khi đó, yêu đương, vất vả! Xưa có người hỏi, hỏi quan hệ ta cùng vợ ta. Nếu thật để cho bọn họ biết, kia còn phải như thế nào? Đa phần, đa phần đều dựa vào hắn, hỗ trợ……”
Đoạn cố sự này Điền Tuấn thật đúng là không biết, cậu vừa định kêu Dụ Lý tiếp tục nói thêm hai câu, liền nghe thấy vang lên tiếng ngáy.
Tài xế: “Trông chừng hắn, đừng nôn trên xe.”
Điền Tuấn: “……”
82.
Buổi sáng hôm sau, Dụ Lý lại đau đầu không muốn rời giường.
Điền Tuấn đem đầu của hắn chuyển đến trên đùi mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-moi-khong-phai-la-gia-bao-dau/2363421/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.