46.
Đây đại khái là lần đầu tiên bọn họ chân chính trên ý nghĩa mà cãi nhau.
Dụ Lý buồn bực đem đầu chôn vào trong cánh tay.
Hắn cũng nghĩ không thông, vì sao hi sinh là tương lai của chính mình, lại khiến cho Điền Tuấn phẫn nộ như vậy. Vì sao chính mình toàn tâm toàn ý đối tốt với Điền Tuấn, lại bị vứt bỏ như giày rách.
Chẳng lẽ thật là mình đem em ấy trông coi quá chặt sao……
Chẳng lẽ là em ấy muốn trốn khỏi mình sao……
Dụ Lý buộc chặt cánh tay, càng thêm dùng lực đem bản thân khóa lại bên trong khuỷu tay.
Đến cùng tại sao phải biến thành như vậy……
47.
Điền Tuấn đi ra cửa, ở trên hành lang gặp cái đầu đang thò ra nhìn trộm của bạn cùng phòng.
Bạn cùng phòng: “Các người cãi nhau hả……”
Điền Tuấn: “……”
Bạn cùng phòng: “Cái này, không cần quá khổ sở, ai yêu đương mà không cãi nhau đâu, cậu nói có phải hay không…… Này, tục ngữ nói rất hay, phu thê, cái kia, phu phu đầu giường cãi nhau cuối giường hòa nha……”
Điền Tuấn quét mắt nhìn hắn một thoáng: “……”
Bạn cùng phòng đợi chốc lát, thấy Điền Tuấn cũng không nói lời nào, liền cho rằng cậu nghĩ thông suốt, vì thế cẩn thận dè chừng mở miệng: “Tớ đây đêm nay…… cái này, có cần hay không tránh đi một chút?”
Điền Tuấn trừng mắt nhìn hắn một cái, ngữ khí giận dữ đùng đùng nói: “Không cần!”
Dứt lời, Điền Tuấn liền vòng qua bạn cùng phòng, sải bước đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-moi-khong-phai-la-gia-bao-dau/2363408/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.