Mái tóc đen buông xuống cặp vai thon gầy, hai chân dài thẳng tắp núp sau làn váy hoa trắng. Gương mặt vừa diễm lệ vừa xa cách hiện tại sáng bừng lên như xuân nở sau đông dài, cặp mắt hạnh lấp lánh cùng với đôi môi khẽ cong hiện lên ý cười hướng về phía Ngô Sở Thịnh.
Cố Tuyết Y!
Đột ngột bị nữ chủ tập kích tới tận cửa. Bạch Tử rơi thỏm vào thế trở tay không kịp, đang rối trí không biết làm sao thì quét mắt thấy cửa phòng nằm ngay bên cạnh, cậu lập tức cướp lấy thẻ khóa từ trong tay Ngô Sở Thịnh rồi chui tọt vào phòng, tiện thể đóng cửa lại.
Chưa được ba giây bình tĩnh, Bạch Tử đã bị hệ thống nóng nảy trách móc.
[Hệ thống thiết nghĩ Mạc lão gia thực không sai khi gọi ký chủ là Mạc thỏ đế. Ký chủ a! Ngươi quên mục tiêu của mình rồi à? Tách nam chủ và nữ chủ thành nước sông không phạm nước giếng cơ mà.]
[......Hình như thành ngữ đó ngươi dùng không đúng lắm.]
[Hãy gác chuyện đó sang một bên! Ký chủ là đang tạo cơ hội cho hai người đó tiếp xúc với nhau đấy!]
[Ta chịu thôi! Ta đã hứa không xuất hiện trước mặt nữ chủ, hiện trường mà có mặt ta sẽ trở nên kỳ quái lắm!]
[Nhưng để trở thành người bảo vệ cho nam chủ thì phải túc trực bên hắn 24/7 chứ.]
[24/7 thì hơi quá. Nhưng ta tạm quan sát qua ống nhòm cửa cũng được.]
Lúc này Tiểu Nguyệt mới thôi cằn nhằn.
Bị bỏ mặc bên ngoài, Ngô Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-lui-ket-cuc-cua-nam-than/2565588/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.