Trương Khải Hiên trở về văn phòng, lập tức gọi nữ cấp dướibà tám lên: “Lâm Lâm, cô lại đây.”
Nhân viên tên là Lâm Lâm kia không hiểu được ý định của giámđốc Trương, Trương Khải Hiên xách cánh tay đang viết chữ của cô ta lên, kéo đếntrước mặt tất cả các đồng nghiệp, sau đó anh gằn từng tiếng một nói, “Lâm Lâm,hiện tại cô nghe kỹ cho tôi, tôi nói một câu, cô lặp lại một câu cho tôi.”
Vẻ mặt Lâm Lâm biến sắc, cô biết Trương Khải Hiên bình thườngkhông bao giờ nổi giận, nhưng một khi nổi giận lên, ai ai cũng không dám trêuchọc, hiện giờ nhìn thấy sắc mặt không được vui của giám đốc, cô chỉ có thểkhúm núm, gật đầu dạ thưa.
Trương Khải Hiên nói: “Cô nói theo tôi, Đường Mạn là bạn gáicủa Trương Khải Hiên.”
Lâm Lâm lắp bắp, không nói nên lời, Trương Khải Hiên cười lạnh,“Ngày thường là một nữ quan hệ công chúng miệng lưỡi lưu loát còn hơn cả hộpđêm, bây giờ thì miệng lắp bắp hệt như dê kéo xe phân, khí thế ngất trời của côđâu?”
Lâm Lâm luống cuống ra sức giải thích: “Giám đốc Trương, tôichưa nói gì cả.”
Trương Khải Hiên quở mắng cô ta: “Tôi gặp gỡ ai, lên giườngvới ai là tự do của tôi, cô lại say sưa đi tám chuyện của tôi, có phải cô cũngmuốn tiến vào trong chăn của tôi không?”
Lâm Lâm sợ đến nỗi nói luôn miệng: “Giám đốc Trương, tôi tuyệtđối không có ý này.”
“Tốt lắm, cô lặp lại cho tôi, phải thật sinh động vào, nóikiên quyết gấp trăm lần so với thường ngày.”
Lâm Lâm lập tức quét mắt qua tất cả mọi người, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-leo/89704/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.