Tuấn Khang thấy Hàn Gia Mẫn có lẽ còn chưa hiểu rõ lắm nên giải thích: “Bằng chứng chỉ có một nửa, lại không phải quan trọng nên cùng lắm chỉ có thể bảo ông ta giam giữ người trái phép mà thôi.”
“Tức chết thật mà! Phó Kỳ, em có bằng chứng khác, anh giúp em xem có thể buộc tội ông ta không.” Hàn Gia Mẫn khi ám sát lão Đinh đã lấy một vài tài liệu quan trọng và cất giữ trong người.
Phó Kỳ nhìn Hàn Gia Mẫn ngờ vực: “Em để bằng chứng ở đâu trong khi trên người em không có chỗ để giấu?”
“Ở eo!” Cung Lục Vương vươn tay kéo một xấp tài liệu từ eo của Hàn Gia Mẫn ra, vì cô đã cắt khoét ở eo nên mọi người không quá nghi ngờ.
Đây là đầm ôm body, đương nhiên có thể giữ tài liệu không bị rớt ra ngoài. Mà lúc kiểm tra thì đám người kia chỉ dùng máy quét chứ đầu trực tiếp đụng chạm gì. Hàn Gia Mẫn khá bất ngờ khi Cung Lục Vương biết chỗ cô giấu, còn tự tiện như vậy nữa.
“Đồ biến thái!” Hàn Gia Mẫn quát thẳng vào mặt Cung Lục Vương, cũng may là cô không vung tay đánh anh. Nếu là người khác thì đã bị cô hạ đo ván rồi, coi như anh gặp may đi.
Phó Kỳ cầm xấp tài liệu nhìn sau đó hỏi Hàn Gia Mẫn: “Bằng chứng này được, nhưng mà tại sao em lại ở trên du thuyền? Không lẽ em lại đi mở cái dịch vụ đa cấp kia?”
Dịch vụ đa cấp của Hàn Gia Mẫn rất khác người, nhưng nói gì thì cũng phải đặt uy tín và chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-lao-dai-yeu-duong/269789/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.