Vốn tưởng rằng mẹ chó Tiểu Bạch tìm một con chuột lớn đến đóng kịch anh hùng chó cứu mỹ nhân đã đủ rồi, ai ngờ còn có thứ khác.
“Hãy nhớ câu nói đó, con gái giống mẹ! Quả nhiên không phải người một nhà thì không vào chung một cửa.”
“Chị Vu bị bánh ngàn lớp đập vào mặt rồi, ha ha ha.”
“Hành động như vậy của bà lão giống như coi con chó là thành viên trong gia đình.”
“Bà lão đáng yêu quá!”
“...”
Mọi người trong phòng livestream đều sốc nhưng không mấy ai thực sự tức giận bởi kế hoạch này.
Không cần hỏi hoàn cảnh của bà lão bởi vì đoán cũng không lệch nhiều lắm. Bà lão không có lương hưu hay bảo hiểm hưu trí gì đó, ngoài sân có các loại rau quả, lại có thêm ve chai.
Một thị trấn thì nhặt được bao nhiêu chứ?
Tới mua thịt bò xa xỉ chỉ để kiểm tra chủ tiệm mì chị Vu cho thấy trong lòng bà thì Tiểu Bạch và con của Tiểu Bạch rất quan trọng.
Chị Vu cũng có suy nghĩ này, thế là dở khóc dở cười: “Sao bà không nói thẳng với cháu?”
Tuổi tác của bà lão lớn như vậy, dù quán mì không thích hợp để nuôi chó, dù chị không muốn nuôi đi nữa nhưng chỉ cần bà lão già thế này mở miệng thì chị sẽ không từ chối.
Bà lão liếc nhìn chị qua khe hở các ngón tay rồi nghiêm túc bảo: “Vì cháu rất giống người xấu, lỡ như cháu ăn thịt con của Tiểu Bạch thì sao?”
Chị Vu: “...”
Đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3505658/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.