🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lương Cẩm Tú cho rằng mình nghe nhầm: “Em muốn nuôi cái gì?”



Bé Đông Phong giơ chân lên che mắt, xấu hổ nói: “Em muốn nuôi một con heo.”



Một con chó mẹ hy vọng con nó sẽ thành tài đã nói với nó rằng gió ở nông thôn có mùi vị của sự tự do, trong núi khắp nơi đều là thỏ và trĩ đỏ ăn không hết. Nó đường đường là vua của muôn thú không nên sống trong một cái lồng sắt nhỏ mà nên gầm vang núi rừng, đạt được thành tựu làm bá chủ.



Nó đã đi.



Rồi sau đó bị đánh một trận dã man.



Một đám lợn rừng ra tay không nặng không nhẹ, mà từ nhỏ nó có bao giờ bị đánh như thế này. Nếu không nhờ một chú lợn con màu hồng thì nó có thể đã bị tiêu hóa thành cục phân lợn.



Nếu việc bị lũ lợn rừng đả thương và sỉ nhục là mưa to gió lớn, vậy thì lợn con đáng yêu giống như một chiếc ô, đuổi lũ lợn đi và giữ một phần trời trong xanh cho nó.



Khoảng thời gian ở lại sở thú này khiến nó thường xuyên hoài niệm phần ấm áp đó.



Tuy nhiên một con ở trong sở thú, một con ở tại rừng sâu, cả đời này có thể cũng không có cơ hội gặp lại.



Ba người rơi vào câm nín.



Lương Cẩm Tú cảm thấy tình trạng này hơi quen, chắc có thể coi là Hội chứng Stockholm. Nó bị tổn thương và trở nên phụ thuộc về mặt cảm xúc vào người duy nhất không sử dụng bạo lực.



Nhân viên chăm sóc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3500764/chuong-89.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú
Chương 89
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.