Chị đại bàng liếc bọn họ với một ánh mắt lạnh lùng rồi thả chân ra.
Hòn đá rơi trúng bộ cản trước của xe ô tô của hai kẻ buôn người.
Không biết đã bao nhiêu lần trải qua những ngày quăng con mồi ngã chết, cơ bắp của nó sớm đã quen nên có thể tính toán điểm rơi của hòn đá trong tích tắc dựa trên các yếu tố bên ngoài như tốc độ, không phải là cường điệu nhưng còn chuẩn hơn so với máy móc công nghệ cao của con người.
Lương Cẩm Tú đang ở trong xe, mà mục đích của nó là để ép kẻ xấu dừng xe.
Các phương tiện đi qua đều phanh gấp. Lúc đầu họ còn nghĩ nguyên nhân là do sườn núi dốc, cho đến khi nhìn thấy chị đại bàng buông lỏng chân.
“Trời đất, đó là loại đại bàng gì vậy? To quá!”
“Nó đang làm gì thế? Đang chơi sao? Trời ơi!”
“Á á á, nhanh chạy đi, nó lại đến rồi.”
“...”
Chị đại bàng vô cùng không hài lòng với phản ứng của con người phía dưới.
“Chít chít chít.”
Trốn cái gì chứ, cách mấy người còn xa đây mà.
Khắp trên núi đều có đá, từ lúc quắp đá tới lúc ném, nhiều nhất chỉ hơn mười giây, từng viên đá giống như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, cũng giống như ngày tận thế ào ào giáng xuống, phát ra từng tiếng động lớn, rất nhanh đã chặn kín con đường.
Không ai dám ở lại trong xe, từng người từng người đều trốn ra xa, kinh hoàng khiếp sợ nhìn những miệng hố lớn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3493954/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.