Sự đồng cảm trong phòng stream mạnh mẽ đến mức cảm động.
“Chắc chắn nó gọi bố, huhu. Đến cuối cuộc đời vẫn có bố bên cạnh, mày là một chú mèo con hạnh phúc.”
“Lần đầu tiên ở phòng stream rơi nước mắt, nó khiến tôi nhớ đến bảo bối đã trở thành một ngôi sao của tôi.”
“Có phải nó nói: Bố ơi, con khó chịu quá không?”
“Streamer, đừng cảm động nữa. Cô nhanh chóng phiên dịch đi chứ.”
“...”
Lương Cẩm Tú: “...”
Cô cảm động khi nào? Là các bạn đang tự cảm động chính mình được không?
Lương Cẩm Tú do dự một chút, thành thật nói.
Yêu Tôi Thì Đừng Đi đứng hình: “Không thể nào! Sao nó có thể nói những lời như vậy! Tôi…”
Từ chức để cùng đồng hành, e rằng không có quá nhiều người thân có thể bỏ ra sự hy sinh như vậy nhưng chỉ đổi lại được một câu thật phiền phức.
Thính giác của mèo già đã suy giảm nghiêm trọng, Lương Cẩm Tú cao giọng: “Ông có nghe thấy tôi nói không?”
“Ai? Ai đang nói?” Con mèo già kinh ngạc đứng lên, khóa mục tiêu về phía màn hình: “Tốt rồi! Cô mau nói với con sen của tôi, nói cậu ta tha cho tôi đi. Nên ra ngoài đi săn thì ra ngoài đi săn, cầm cái bánh đi đổi lấy đồ ăn cũng được! Tóm lại là đừng ở nhà cả ngày nữa.”
Nó càng nói càng kích động: “Tôi cúi cái đầu cao quý của mình xuống cầu xin cậu ấy được không?”
Yêu Tôi Thì Đừng Đi: “...”
Mọi người trong phòng stream: “...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3489584/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.