Dường như rất nhiều câu hỏi đã được giải đáp.
Ngô Nhân Tú có sở thích tương tự như mặc đồ nữ, đồng thời tính cách cũng hơi nữ tính.
Nhưng những thứ này vẫn không thể sử dụng làm bằng chứng.
Ngô Nhân Tú vượt qua sự ngăn cản của cảnh sát. Chuyện riêng tư nhất bị lộ khiến ông ta tuyệt vọng và cuồng loạn hét to lên: "Hài long chưa hả? Mấy người các cậu đã hài lòng chưa?"
"Chỉ cần không liên quan tới vụ án, cảnh sát chúng tôi sẽ đảm bảo quyền riêng tư công dân của ông." Dương Viễn Phong hít một hơi thật sâu: "Vợ ông có biết không?"
Ở môi trường đa dạng hóa, dù anh ấy cảm thấy rất không thoải mái nhưng đều tôn trọng mọi lối sống, chỉ có một điều kiện tiên quyết là không được trái pháp luật.
Ngô Nhân Tú hung tợn nói: "Cậu nói xem, nếu là cậu khi biết rõ nửa kia của mình là người như vậy, cậu vẫn muốn ở bên cạnh à?"
Dương Viễn Phong nhìn ông ta một cái thật sâu: "Vậy sao ông phải giết mèo?"
"Nhắc lại lần nữa, tôi không có ý định giết nó. Dù tôi có sở thích đặc biệt nhưng từ trước tới nay tôi chưa bao giờ làm chuyện thương thiên hại lý bao giờ. Tôi chỉ muốn tạm thời dọa nó đi thôi." Ngô Nhân Tú hệt như bị sỉ nhục lớn, căng cuống họng hô to.
Khi biết có liên quan tới mèo, ông ta nghĩ tới Lương Cẩm Tú ngay lập tức.
Trên thực tế, ông ta đã sớm nghĩ tới việc có nên nhờ Lương Cẩm Tú giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3428995/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.