*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đứa trẻ gì, con ai bị bắt?" Trịnh Phương kéo Lương Cẩm Tú, lắc cô quay mặt cô nhìn về phía mình hệt như nhân vật nữ tâm trạng kích động trong bộ phim máu chó: "Con của con cú mèo à?"
Thứ bà nghe được chỉ có một nửa, còn là chuyện lớn vậy khiến bà nôn nóng quá.
Lương Cẩm Tú bị lắc cho chóng mặt, vừa mở miệng nói đoạn đầu, Trịnh Phương đã lau mắt cảm thông: "Chẳng có tên đàn ông nào tốt cả."
Thật ra khi còn nhỏ bà rất giống Lương Cẩm Tú, thích mấy động vật nhỏ, nhưng đã bị năm tháng làm quên lãng.
Bỏ lại vợ và chim non gào khóc đòi ăn tương đương với bỏ vợ vứt con.
Lương Mộc Lâm ở một bên nghe vậy bất mãn lẩm bẩm: "Đừng vơ đũa cả nắm như thế, loại nào thì cũng có tốt có xấu."
"Ông nói đúng, quả là có đàn ông tốt." Trịnh Phương cười lạnh một tiếng: "Chẳng hạn như đại ca lợn rừng."
Vì chuyện Snickers, đại ca lợn rừng bá đạo đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng đa số các đồng chí nữ, cho nên một thời gian dài sau, chỉ cần đôi nào cãi nhau sẽ lôi nó ra so sánh, trở thành đàn ông gần như hoàn mỹ của nhà người ta.
Cú mèo mẹ không có tâm trạng thảo luận về con chim chết tiệt chẳng rõ tung tích kia. Với nó mà nói, không gì quan trọng hơn mấy đứa con mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3422265/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.