Cư dân mạng trong phòng stream phần lớn đều dễ đồng cảm, Điểm Điểm chờ đợi hai năm lại nhận được kết quả là chủ nhân đã qua đời, vốn dĩ đã đủ khó chịu, dọc đường cảm xúc sớm đã đúng chỗ, khăn giấy đều đã chuẩn bị xong.
Không ngờ càng nhìn nước mắt càng tuôn, chú chó khóc cạnh mộ chủ.
Vì thế, nước mắt vừa muốn đã ồ ạt trào ra thì nhìn thấy vẻ mặt của chị Lưu như mộng du: “Ông khóc sai mộ, bên kia mới là chủ của ông.”
Từng nghe nói nhận sai người, còn có cả chuyện nhận sai mộ?
Bão bình luận biến mất khoảng chừng mười mấy giây mới quay lại.
“Mọi người ạ, ai hiểu được, vốn dĩ nước mắt nghẹn ở trong mắt, cười một cái, lời sỉ vả đi ra.”
“Tui không biết nên cười hay nên khóc đây.”
“Rất xin lỗi! Tuy không nên nói, nhưng tui mà không nói có thể sẽ nghẹn chết: Linh hồn của chủ chú chó già đứng cách đó không xa, nói với chủ của Điểm Điểm, chó ngốc nhà tôi gây rắc rối cho cậu rồi.”
“Hu hu hu, tui cười đến khóc mất, cảm động quá đi, chị Lưu tui muốn nhận nuôi nó.”
“Đừng! Để nó yên ổn cùng chủ đi hết đoạn đường cuối cùng đi, đối với nó mà nói, đời này đã kết thúc từ trước.”
“...”
Chú chó già ngừng nức nở, ngẩu đầu kinh ngạc nói: “Hả, nhận sai mộ ư? Ngại quá! Tôi quá già rồi, mắt không tốt, đi ngay đây.”
Giọng nó đã già, dựa theo tuổi tác của con người mà tính toán thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-la-nong-truong-khong-phai-vuon-bach-thu/3422260/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.