Hai người cúi đầu, nhìn cục xà bông trên mặt đất đang bị dòng nước súc rửa liên tục, chất lỏng trắng ngà theo đó mà chảy xuống.
Trong tích tắc không có ai động đậy.
“Cậu làm rớt xà bông kìa.” Lý Ứng ngẩng đầu, bình tĩnh mở lời trước.
“Hả? À…”
Tần Dương do dự một chút, ra vẻ thoải con gà mái nhất, cong lưng, nhặt cục xà bông lên.
Chỉ là không ngờ lại trượt chân, đùng một cái chó té đớp cứt.
“A…” Hắn nhăn mặt, đau đớn kêu lên một tiếng.
“Không sao chứ?” Lý Ứng ngồi xổm xuống, vươn tay đỡ Tần Dương.
“Ha… Không có gì không có gì… Cục xà bông…” Tần Dương đưa cục xà bông được tay hắn bảo vệ an toàn cho Lý Ứng, làm xong mới phát hiện ra động tác này hình như có gì đó không đúng lắm…
Lý Ứng nhướng mày nhận xà bông, lại kéo Tần Dương đứng lên.
Tần Dương làm bộ làm tịch mà huýt sáo tiếp bài ca tắm rửa, nhưng âm thanh lúc này phát ra có chút đứt quãng kỳ lạ.
“A!” Hắn đột nhiên kêu lên một tiếng, bởi hắn cảm thấy cái của mình bị nắm.
“Đù má! Cậu làm gì đó!” Bị bóp chặt cậu em nhỏ làm Tần Dương không dám lộn xộn, mà quan trọng hơn… Hắn thật sự chịu không nổi khi ngón tay thon dài trắng nõn của Lý Ứng chạm vào thứ đó… Đoạn ký ức kia hắn vẫn chưa quên đâu… Cảm xúc quá mãnh liệt… Bây giờ chỉ đơn giản cầm lên như thế, hắn lại giống như đã có phản ứng!
“Tôi đến tiếp nhận ám hiệu của cậu. ”
“Ám… Ám hiệu gì chứ!” Tần Dương phát hoảng.
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-hoc-huu-nghi/1310584/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.