“Ha ha!! Mau nhìn nè!! Là thật rồi!!!”
Lý Ứng thấy Tần Dương hưng phấn mà chạy tới, vẫy vẫy tờ giấy đang cầm trên tay.
Tần Dương đặt bài kiểm tra xuống bàn của Lý Ứng, ngón tay chỉ vào nét mực đỏ thắm, “Nhìn nè nhìn nè.”
Lý Ứng đẩy mắt kính trên mũi: “61 điểm.”
“Ngạc nhiên không, thật không ngờ tôi vượt qua mức trung bình!” Nhớ mấy năm trước, có lần điểm của hắn chỉ vỏn vẹn mỗi hàng đơn vị.
“Khá lắm.” Lý Ứng cười với Tần Dương một chút.
“Vẫn là nhờ ơn cậu đó người anh em, mấy ngày nay cậu vẫn luôn giảng bài cho tôi! Không thể ngờ đã có được thành quả. Nhìn đi nhìn đi, 61 điểm, thật không thể tin nổi.”
“Có gì mà không thể tin nổi. Tôi đã nói với cậu rồi, thật ra cậu rất thông minh, chỉ cần nỗ lực là điểm sẽ tăng lên vùn vụt.”
“Ha ha…”
Lại nữa, tay sờ gáy, cúi đầu rũ mi, cười ha ha che dấu vẻ ngượng ngùng xấu hổ…
Lý Ứng căng thẳng nắm chặt bút.
“Vừa rồi thầy toán kêu tôi đến phòng giáo viên, tôi còn nghĩ ông ấy có chuyện gì muốn khiển trách. Ai mà tưởng tượng được thầy trả bài kiểm tra, lại khen tôi nữa. Lúc sau còn nói mấy câu rất cảm động, bảo rằng chỉ cần tôi thật sự nỗ lực học tập thì trong mắt ông ấy tôi chính là một học trò ngoan, còn bảo sẽ dành thời gian dạy tôi bổ túc. Tôi nói thật ra vẫn luôn có cậu giúp đỡ, ông ấy liền kêu tôi nếu không có việc gì thì cứ đi theo học hỏi cậu. Không ngờ thầy toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-hoc-huu-nghi/1310578/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.