Trạng thái của cô quả thật không tốt lắm, ăn một chút cháo trắng là lại quay về giường nghỉ ngơi. 
Văn Yến cũng không đi ra bên ngoài mà ở bên cạnh cô làm việc. 
Cô quay mặt về phía anh mà ngủ, dáng vẻ ngủ vô cùng ngoan ngoãn, ai có thể nghĩ tới hôm qua cô sẽ làm ra chuyện làm cho người ta kinh hãi vậy đâu? 
Anh biết cô không cố ý, cô chỉ bị bệnh, cô cũng không muốn làm vậy. 
Nhưng anh phải làm sao? Nếu có lần nào đó, anh không coi chừng, anh không thể kịp thời đến đó, anh nên làm gì đây? 
Có một lọn tóc không nghe lời rơi xuống gò má cô, anh cẩn thận lấy ra. 
Đôi mắt đen nhánh thâm thúy như đầm sâu. 
Cô vừa sử dụng số lượng tinh lực không nhiều xử lý chuyện trên mạng, anh mở Weibo ra xem hướng đi bình luận ngay lúc này. 
Hai bài Weibo mà cô và phòng làm việc đăng đều được quan tâm thảo luận, ban đầu mọi người quả thật không thể đón nhận, vẫn cảm thấy rất bất ngờ, nhưng may mà khi biết cô không tự sát, cũng không vào bệnh viện bởi vì tự sát, nhiệt độ cũng dần dần lắng xuống. 
Nhìn thấy tên cô đi từ hot search thứ nhất đi xuống, anh mới yên tâm hơn, nhưng ánh mắt vẫn dừng lại ở mấy chữ #Lương Âm Dạ trầm cảm#. 
Nhìn thấy mấy chữ này mà giật mình. 
Môi anh càng mím chặt. 
Cũng đủ để che giấu tất cả đau đớn trong lòng anh. 
Anh lướt xuống xem một lúc. 
Phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-voi-dem-xuan/3732624/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.