Lần thi đấu của trò chơi này là Văn Yến và Ô Tề đơn độc thi đấu với nhau, trước mặt bày một bàn cờ cá ngựa.
Lúc thời gian đếm ngược một phút, ván chơi này kết thúc, Văn Yến thiếu một chút, nhóm Ô Tề thắng được kinh phí của cửa hàng này.
Kết quả đã được định, anh ngẩng mặt lên nhìn Lương Âm Dạ, trong giọng nói ẩn chứa tiếc nuối: “Thua rồi, haiz.”
Lương Âm Dạ sửng sốt. Vừa rồi bọn họ tiến hành trò chơi, quả thật căng thẳng, nhưng kết quả ra rồi không quan trọng. Cô an ủi: “Không sao, em có thể mua ít đi một số món.”
Trong đầu có ký ức gì đó đang chui từ dưới đất lên.
… Lúc bộ phim điện ảnh đầu tiên của bọn họ công chiếu, bởi vì bọn họ còn quá non, danh tiếng thấp, mức độ tuyên truyền phim điện ảnh cũng có hạn, cho nên thành tích không tốt lắm, lúc ấy, anh cũng nói với cô: “Chắc không kiếm được nhiều lắm, haiz.”
Mà lúc đó câu trả lời của cô cũng không chênh lệch câu này bao nhiêu: “Không sao, em có thể tiêu ít một chút.”
Khi đó, cô đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu rồi, chỉ nói nếu bọn họ không kiếm được tiền vào lúc này, vậy cô đi đoàn phim khác kiếm nhiều một chút, tiêu ít một chút, nhất định có thể nuôi được cô và anh.
Nghe thấy cô nói như vậy, anh khẽ cười, nhưng cũng chỉ cười.
Chẳng qua sau khi phim điện ảnh công chiếu, dư luận rất tốt, miệng truyền miệng, thành tích cũng không tồi. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-voi-dem-xuan/3701301/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.