Khách mời khác còn đang trên đường chạy đến điểm cuối.
Bởi vì nhiều người, nên rất náo nhiệt, không khí rất nóng.
Chân trời nhuốm màu xanh đậm quang đãng, nhìn ra xa, như hòa thành một màu với biển khơi.
Văn Yến cầm chai nước tựa vào lan can sắt, nhàn hạ xem tình hình thi đấu.
Anh vặn mở chai nước suối, ngẩng đầu lên rót vào miệng mấy hớp.
Anh chỉ đang suy nghĩ.
Eo cô nhỏ thật.
Trái cổ lăn rồi lăn.
Vừa rồi vòng qua rồi ôm lên, đánh giá đó là chân thật nhất. Rõ ràng trước kia cũng đã đủ thon gọn, nhưng cảm giác hiện tại còn nhỏ hơn trước mấy phần.
Ánh mắt anh chuyển sâu. Kiềm chế cơn sóng ngầm.
Nhóm thứ hai đến là nhóm Đô Oánh. Tiếp theo, Bối Y và Khương Miên cũng lục tục đến.
Thứ hạng xuất hiện.
Anh hơi nheo mắt.
Lương Âm Dạ phải đi cùng anh đến đó hội họp, cô quay đầu tìm anh, đúng lúc nhìn thấy anh đang uống nước, trái cổ lăn mấy cái, một nửa chai nước đó trống trơn rất nhanh, thân chai bị anh bóp tạo ra tiếng vang. Anh tiện đà đặt ở một bên, đi đến chỗ cô.
Dường như thiếu niên vẫn còn nhiệt liệt.
Thứ chết đi chỉ là thời gian, và cô nữa.
Cô nghe anh kêu cô: “Đi lãnh thưởng, Lương Âm Dạ.”
/
Kết thúc ghi hình chương trình, đêm đó thu dọn xong, Lương Âm Dạ rời đi ngay trong đêm, chạy tới hành trình kế tiếp.
Cô phải đi tham gia diễn tập dạ tiệc Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-voi-dem-xuan/3679135/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.