Từ Linh cảm thấy gần đây Tô Mẫn có chút không bình thường. 
Công việc vẫn diễn ra như bình thường, chỉ là cô cũng không biết nàng khác với hồi xưa ở chỗ nào. 
Nàng dường như đã phai nhạt đi rất nhiều, cũng không còn quá "Cấp tiến" đối với một số chuyện như trước nữa, như một viên ngọc bích được mài nhẵn, điềm đạm hơn rất nhiều. 
Đây là điều mà Từ Linh muốn thấy, thời gian cô đặt cho Tô Mẫn là hai năm, dần dần tẩy đi những vết tích để trở nên mạnh mẽ hơn, không ngờ nàng lại đạt được tâm ý của chính mình nhanh như vậy, mặc dù cảm thấy rất hài lòng, nhưng trong lòng cô cũng mơ hồ cảm thấy bất an, cô cảm thấy dường như có chỗ nào đó không đúng cho lắm...... 
Lâm Tiêu Tiêu cũng cảm thấy Tô Mẫn không giống nhau, biểu hiện ở rất nhiều khía cạnh, nhưng có thể diễn tả trong một câu —— nàng không còn trốn tránh như trước nữa. 
Hôm nay, Nam Dương có một cuộc họp khẩn cấp, gần nhất cuộc chiến giành người với Thánh Hoàng lại bắt đầu bùng lên oanh oanh liệt liệt. 
Hồ Phỉ Phi và đám người già của nhà họ Hồ đều có chung một truyền thống, hễ gặp phải người có liên quan đến thánh hoàng là phải đích thân ra trận, hùng hổ, lkhiến cả công ty đều bị cuốn vào trận chiến. 
Họp xong, đã hơn tám giờ. 
Lâm Tiêu Tiêu mở điện thoại lên và xem, lúc 6 giờ hơn, Tô Mẫn đã gửi cho cô một tin nông. 
—— em đang đợi chị dưới lầu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-manh-liet/2992100/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.