🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô đơn là một từ ngữ vô cùng đáng sợ.



Trước đây khi không có Tô Mẫn tuy rằng Lâm Tiêu Tiêu có cảm thấy cô đơn nhưng vẫn có thể nhẫn nhịn được.



Đến hôm nay, người đã rời đi, một mình đối diện với chiếc giường trống rỗng, có đôi lúc cô cảm thấy đau thắt đến quặn lòng.



Đêm đầu tiên.



Cô thường xuyên nằm mơ thấy Tô Mẫn.



Trong giấc mơ Tô Mẫn vẫn giống như thường ngày, nàng cười ranh mãnh, tay xoa xoa đầu cô: "Thố Thố, em về rồi đây."



Tỉnh dậy Lâm Tiêu Tiêu một mình ôm chăn ngồi đó, cô nhớ nàng, nhớ đến những chuyện đã qua, nhớ đến tất cả những gì thuộc về họ.



Còn chưa đến mấy ngày, cơ thể cô đã mệt mỏi phờ phạc hẳn đi vậy nên trong buổi họp ở Nam Dương cô đã suýt ngất xỉu ngay trong phòng họp.



Hồ Phỉ Phi vì chuyện này mà sợ hãi. Nàng dìu Lâm Tiêu Tiêu vào văn phòng: "Cậu bị sao vậy?"



Lâm Tiêu Tiêu không nói gì cả nhưng sắc mặt đã trắng bệch như một tờ giấy.



Hồ Phỉ Phi biết rõ tính cách này của Lâm Tiêu Tiêu, nàng trầm mặc một chút: "Tô Mẫn đâu?"



Lâm Tiêu Tiêu cắn chặt môi, hít một hơi thật sâu: "Đừng hỏi."



Thậm chí... đừng nên nhắc đến cái tên này.



Biết rõ rằng nàng có nỗi khổ nhưng chỉ cần nghĩ đến Tô Mẫn cô lại cảm thấy khó chịu và tủi thân.



Hồ Phỉ Phi không làm gì nữa, nàng đột nhiên tức giận đùng đùng: "Đây là thứ tình cảm gì vậy? Phó giám đốc Lâm,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-manh-liet/2992092/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.