Tên bài hát này đúng là chấn động tám phía, sát khí trực tiếp ồ ạt.
Lam Đóa nào có thấy khí chất thế này, bị dọa đến ngốc luôn, hoang mang không biết đã làm sai chỗ nào.
Đến Cục trưởng Cao cũng bị sát khí đó làm tổn thương. Bà cười cười: "Được rồi được rồi, buổi tụ tập hôm nay đến đây thôi, hẹn gặp lại mọi người."
Bà nhanh chóng đưa mắt ra hiệu với Tô Mẫn. Còn đơ ra đó làm gì? Không nghe thấy sao? Còn không mau đi tất cả mọi người bị giết luôn ở đây bây giờ.
Tô Mẫn giật mình, đang định nói thì Tô Tịnh An đã trước nàng một bước, nhàn nhạt: "Mẫn Mẫn, con tiễn Lam Đóa về đi, đi đường cẩn thận. Ta tiễn Cục trưởng Cao về."
Tô Mẫn đồng tình nhìn Cao Tịch Huy. Cao Tịch Huy trầm lặng một lúc: "Không cần đâu, tôi gọi xe."
Tô Tịnh An cầm áo khoác ngoài lên, nhìn bà: "Đi thôi."
Cao Tịch Huy;.....
Tính khí Cục trưởng Tô như này giống như hiệu quả của chiếc bình phong che chắn chẳng cần nghe thanh âm thế giới bên ngoài.
Cao Tịch huy nhìn bà, trong lòng chẳng biết là cảm xúc gì.
Trên đường về, ánh trăng mát dịu, có chút đìu hiu vắng lặng.
Ngồi trên xe, Tô Tịnh An biểu cảm lạnh lùng, chẳng nói lời nào.
Dáng vẻ Cao Tịch Huy vẫn như cũ, chỉ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không nói năng gì cả.
Sự im lặng cứ lan tỏa bao trùm hai người, mang theo một chút cảm giác chua xót.
Tô Tịnh An suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-manh-liet/2992033/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.