Ngô Đồng bị anh bế vào bồn tắm lớn, nửa giờ sau đã chẳng còn sức mà thở, cả người đau nhức, hận một nỗi cơ thể này chính là của mình.
Lần này Lệ Trọng Mưu rất cẩn thận, lưu tất cả dấu hôn ở dưới cổ, rất thản nhiên bước ra ngoài, đi lấy áo tắm, tiện thể dùng khăn tắm quấn quanh người cô.
Ngô Đồng được anh bế ra ngoài, mặt trời đã lên cao từ lâu, cô cuộn tròn trong ngực anh, ngẩn đầu chỉ thấy yết hầu và sườn mặt lạnh lùng, tự mình an ủi: trong chốc lát không thể thích ứng nổi sự thân thiết của anh là chuyện bình thường.
Tóc cô vẫn nhỏ nước, trên người anh cũng vậy. Ngô Đồng ngồi trên giường làm chăn đệm cũng thấm nước. Lệ Trọng Mưu tỉ mỉ lau tóc cho cô, cả hai rơi vào trầm mặc. Ngô Đồng cúi xuống nhìn khuỷu tay bị xước của mình, là do va vào bệ cạnh bồn tắm, anh đúng là chẳng biết tươgn hương tiếc ngọc gì cả.
Mà người đàn ông này cũng không khá khẩm hơn, băng gạc trên cánh tay anh đã tuột ra, không thèm để ý, chẳng nhẽ anh không thấy đau sao. Cả hai đều chật vật như thể vừa đi đánh trận xong vậy.
Lệ Trọng Mưu giận lòng cô không bao giờ chịu bình yên, anh xoa tóc cô cho rối lên: “Nghĩ gì thế?”
Phòng khách sạn này được thiết kế rất đẹp, Ngô Đồng nâng mắt chỉ thấy chiếc gương được khảm trên trần nhà. Trong đó phản chiếu hai má cô ửng đỏ, kiểu gì cũng không giấu nổi niềm vui sướng trong đôi mắt cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-khong-dut/2686674/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.