Người giúp việc sắp xếp cho Ngô Đồng ở phòng khách. Một buổi tối lănlộn khó ngủ, cô từ trước đến nay rất hay mất ngủ, vừa mới thiu thiu thìbị tiếng mở cửa làm bừng tỉnh. Dù sao cũng không phải là nhà mình, NgôĐồng ngạc nhiên ngồi dậy, nhìn về phía cửa, cánh cửa từ từ mở ra, ánhđèn hành lang tràn vào, nhờ tia sáng yếu ớt, Ngô Đồng thấy một đôi taynhỏ bé đang bám bên cạnh.
Đầu Đồng Đồng thò vào khe cửa, Ngô Đồng thở phào nhẹ nhõm, với tay bật đèn bàn: “Đồng Đồng?”
Nghe thấy tiếng con cười gian trá, Đồng Đồng nhanh nhẹn ào đến, một tay cầm quyển truyện dày cộp, một tay khác dụi dụi mắt: “Con không ngủđược.”
Đồng Đồng trèo lên giường, nằm xuống bên Ngô Đồng, NgôĐồng nhận lấy quyển sách trong tay con trai, lật vài trang xem thử.Không biết Lệ Trọng Mưu nghĩ thế nào mà lại mua cho Đồng Đồng toàn sáchtiếng Anh, thằng bé tất nhiên xem không hiểu, chạy đến cầu cứu cô. NgôĐồng dang tay ôm lấy con, từ từ dịch truyện.
Câu chuyện bị côphiên dịch loạn thất bát tao, lời mở đầu chẳng đúng gì cả, cũng may Đồng Đồng chỉ biết nghe, dụi dụi đầu trong ngực cô, cơ thể nhỏ nhắn ấm áprất dễ chịu, chớp chớp mắt mơ màng.
Thanh âm Ngô Đồng thấp dần, thấy con sắp ngủ, cô luyến tiếc không rời mắt. Bỗng dưng cô nghe thấytiếng con thì thầm: “Mẹ ơi, con sai rồi, ngày mai con sẽ nói với ba, mẹđừng giận con mẹ nhé …”
Ngô Đồng bịt miệng, nuốt lại tiếng nghẹn ngào, nước mắt chuẩn bị trào lên cũng bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-khong-dut/2686594/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.