Nếu….toàn thế giới đều cho là như vậy, Ngô Đồng nghĩ, vì sao chính mình không thể cho là như vậy?
Nghĩ như vậy, cho như vậy, cô phải chăng sẽ có lối thoát?
Thật tốt……
Cửa toilet yên tĩnh. Ánh mắt Hướng Tá cùng người phụ nữ quật cường này giống như đang giằng co- Không ai chịu nhường ai. Hồi lâu, Hướng Tá bỗng nhiên cười: ” Nếu quả thật đúng như vậy, vì sao còn muốn khóc?”
Ngô Đồng sửng sốt, ánh mắt khẽ chớp một cái, một giọt lệ trong suốt chảy xuống hốc mắt. Cô lúc này mới ý thức được nguyên lai khóe mắt đã thấm ướt từ lúc nào, kích động nghiêng đầu lau đi.
Hướng Tá thở dài, chậm rãi đến gần. “Một luật sư đủ tư cách, tối thiểu phải biết về tâm lý học. Cô đúng là một người phụ nữ khẩu thị tâm phi, tôi thiếu chút nữa cũng bị cô gạt”
Hướng Tá hình như có chút thất vọng, lại hình như có chút đau lòng: “Nhưng mà cô muốn nói dối sao lại không quản nước mắt của mình cho tốt, nói rơi là rơi liền…”
Câu nói vừa dứt, Hướng Tá đã đứng chắn ở trước mắt Ngô Đồng. “Có thể thấy được Ngô tiểu thư-cô không có đủ tư cách trở thành kẻ lừa đảo”
Cùng với thanh âm trầm thấp từ tính, ngón tay Hướng Tá theo tiết tấu nhịp nhàng miết ở trên mặt Ngô Đồng: “Bộ dáng điềm đạm đáng yêu này của cô, tôi nghĩ có hay chăng nên để Lệ Trọng Mưu xem?Tôi không tin hắn sẽ không mềm lòng”.
Hắn giống như trêu đùa, ánh mắt cố tình lóe lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-khong-dut/2686571/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.