Nháy mắt hơi nước lạnh lẽo từ khắp mọi phía theo nhau lại gần. 
Tràn ngập mà đến. 
Bủa vây chặt chẽ lấy cô. 
Tiết trời tháng tư, không phải ít nhất cũng nên có một chút độ ấm hay sao? 
Như thế nào còn như vậy………. 
Lạnh. 
Nước cũng không sâu, Ngô Đồng cũng không có bị thương. 
Chỉ là cả người ướt đẫm. 
Những hạt nước nhỏ giọt trên sợi tóc cô, lướt nhẹ qua ánh mắt, rồi tạo thành những dòng suối chảy xuôi hai bên má. 
Tầm mắt Ngô Đồng lúc này có chút mơ hồ, mơ hồ nhìn đến một người ngồi xổm ở thành bể bơi, vươn cánh tay ra hướng về phía cô. 
Như vậy bình tĩnh, sắc mặt vẫn như trước không hề thay đổi. 
Cô hận hắn, hận hắn lạnh lùng, hận hắn thờ ơ, hận hắn đối với bất kể chuyện gì xảy ra cũng không có một chút dao động hay sợ hãi —— 
************** 
Hướng Tá ngẩn ra. 
Hắn nghĩ đến chính mình có lẽ nhìn lầm. 
Nữ nhân này, ánh mắt này, tựa hồ là xuyên thấu qua hắn nhìn đến một người khác. 
Cánh tay của hắn lúc này đang bị cô cầm chặt. Tay cô rất lạnh. Hắn khẽ rùng mình. 
Đột nhiên Ngô Đồng dùng sức kéo mạnh, không cho bất luận kẻ nào thời gian kịp phản ứng. 
Trong chớp mắt, cả người Hướng Tá bị chìm vào trong nước. Tình trạng của hắn bây giờ chỉ có thể hình dung bằng hai chữ “thê thảm”. 
Có lẽ bên này động tĩnh quá lớn, thời điểm Ngô Đồng đi lên, mọi người chung quanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-khong-dut/2686566/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.