Câu chỉ*
(2 ngón tay ngoắc vào nhau)
“Tỷ tỷ, nên uống cháo đi.” Thanh âm mềm nhẹ dịu dàng an ủi.
Thân thể vô lực giống như tinh khí bị rút sạch, chỉ mới ngắn ngủi vài ngày, Vũ Lâm nguyên bản vốn khoẻ mạnh lại trở nên gầy yếu như đoá hoa tàn úa cuối thu. Nàng im lặng nằm trên giường, nghe tiếng nức nở bên ngoài.
Bọn họ nói chính nữ nhân đáng chết kia đã cướp đi địa vị của nàng, cũng hại nàng thảm thế này. Ả ta là yêu tinh!
Nghe những lời như thế, Vũ Lâm nhắm mắt lại, không muốn nghe nữa, cũng không nguyện suy nghĩ, có nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Nàng mở mắt ra, dung nhan xinh đẹp kia mỉm cười, bàn tay đang nâng chiếc khay còn băng bó một lớp vải thật dày, hương thơm dụ hoặc phiêu đãng hư không toả ra từ chiếc bát nhỏ màu xanh đựng cháo nóng hôi hổi.
“Ta làm là được rồi.” Tiểu Điệp lập tức nhận lấy chiếc khay trong tay nàng, động tác thô lỗ khiến cháo bị sánh ra ngoài một chút. “Còn không biết trong lòng ngươi tính toán gì nữa đây?” Tiếng lẩm bẩm thật nhỏ của Tiểu Điệp khiến biểu tình Thanh Y cứng đờ.
“Tiểu Điệp, ngươi ra ngoài đi.” Cổ họng khàn khàn vô lực nói. Lời Vũ Lâm khiến Tiểu Điệp nổi lên tư vị không cam lòng, cắn răng nhét chiếc khay vào tay Thanh Y, xoay người rời đi.
“Đau sao?” Vũ Lâm nhìn thoáng qua tay nàng, hình ảnh máu tươi trào ra ngày ấy quay cuồng trong tâm trí nàng, thật lâu không thể bình ổn. Nàng đã tự hỏi chính mình, vì lý do gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dua-cung-nguoi-ben-nhau-tron-doi/1360662/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.