Lam Doanh nhìn cô ngạc nhiên - " Cháu định đi đâu ? "" Tập đoàn nhà cháu có chút việc cần cháu xử lí nên cháu phải qua bên đó một thời gian " - Cô nhẹ giọng trả lời." Vậy cháu định đi trong bao lâu ? "" Cháu cũng không chắc nữa. Có lẽ sẽ lâu một chút "" Đã nói cho Thần nhi biết chưa ? " - Bà lại hỏi. Hàn Lệ Ái mỉm cười như có như không - " Cháu sẽ nói cho anh ấy biết sau "Cô chỉ có thể miễn cưỡng nói dối thôi. Giờ phút này lòng cô cũng buồn phiền như ai.Lam Doanh mặt có chút hụt hẫng - " Không có cháu ở đây thực sự rất buồn tẻ "Cô ngồi lên mép giường , nắm lấy tay bà dịu dàng nói - " Bác gái , bác có giận cháu việc cháu nói với Lãng Thần không ? "Bà nghe vậy chỉ cười khổ , lắc đầu - " Làm sao bác có thể trách cháu. Bác biết cháu là vì bác nên mới làm như vậy "" Cháu đưa bác ra ngoài đi dạo , được không ? " - Hàn Lệ Ái đột nhiên có chút hứng thú hỏi.Lam Doanh liền gật đầu - " Được, bác cũng muốn ra ngoài hít thở không khí trong lành " Cô đỡ bà xuống giường , cùng bà ra ngoài khuôn viên của bệnh viện đi dạo. Vì đây là một bệnh viện tư nhân nên rất được đầu tư và xây dựng cũng rất đẹp đẽ. Khuôn viên rộng lớn trồng nhiều cây xanh , ghế đá dài còn có đài phun nước. Buổi sáng đi ra đây còn có thể nghe tiếng chim hót tíu tít , cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-vi-hon-phu/2255369/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.