Nghĩ đến Hiên Viên Liên Thành tìm tới mười mấy nữ nhân hầu hạ, cả người Thiển Thiển tức khắc tạc mao*. Này nam nhân đủ vô sỉ!
(*) Tạc mao: là chỉ người thường nổi khùng, giãy nãy lên nếu như bị chọc vào.
“Cô tức giận?” cánh tay dài của Hiên Viên Liên Thành bỗng nhiên kéo Mộ Thiển Thiển vào trong lòng ngực, rũ mắt nhìn nàng, khóe môi nhìn không thấy ý cười: “Cô là đang ghen sao?”
“Ngài nói hươu nói vượn cái gì?” Mặt Thiển Thiển đỏ hồng, đẩy hắn một cái.
Nàng chỉ giận hắn buổi sáng còn cùng nàng…… Như vậy, thậm chí đồ vật dưới háng vừa mới chạm qua thân mình nàng, hiện tại lại muốn chạm vào mặt khác nữ nhân, ngẫm lại đều ghê tởm!
Nàng không phải ghen, chỉ là chịu không nổi! Nàng nhưng mà!
Nhưng mà, nàng cũng không biết chính mình như thế nào, không phải nói tốt hắn nhưng mà là người trong phủ nàng, không phải nam nhân của nàng sao? Nàng nam nhân chỉ có Đông Lăng Mặc, hắn không phải!
Nàng dùng sức đẩy hắn một cái, lần này không nghĩ tới lại có thể đẩy hắn ra.
“Cô đến sau bình phong chờ xem, cô tuy rằng không sức mạnh* gì, nhưng có thân phận. Có cô ở chỗ này, các nàng không dám xằng bậy.” Hiên Viên Liên Thành dựa trên ghế, nhàn nhàn mở miệng.
(*)Từ này vốn khí tràng (气场) là một khái niệm trong đạo giáo và triết học, là một loại năng lực thần bí, hay có thể dùng chỉ sức mạnh hoặc khí chất. Nhưng để phù hợp nên ta để sức mạnh nhé.
“Cái gì? Ngàicòn muốn cho ta trốn đi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080471/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.