Mộ Thiển Thiển cảm thấy, nếu lại thêm một lần nữa, nàng sẽ chết, nàng thật sự sẽ bị Đông Lăng Mặc giết chết.
Hai lần hoan ái, ít nhất cũng phải hai canh giờ, nếu còn tiếp tục, ngày mai chắc chắn nàng sẽ không lết khỏi giường được.
Hắn là Định Quốc hầu, công lực thâm hậu cùng thể trạng cường hãn, tất nhiên sẽ không xem chuyện này có vấn đề gì, nhưng thân mình Mộ Thiển Thiển lại mảnh mai vô cùng, làm sao chịu đựng được nhiệt tình như lửa của hắn?
Nàng giật giật thân mình, tay nhỏ bé để ở trêи ngực hắn, nhẹ nhàng ngồi dậy.
Vừa định muốn trườn xuống từ trêи người hắn, bàn tay to lại bỗng nhiên đặt lên trêи đùi nàng, trực tiếp tách ra hai đùi, làm nàng khóa ngồi ở trêи người hắn, hoa huyệt vẫn trơn ẩm như cũ vẫn còn cất chứa côn thịt vĩ đại của hắn, vừa động một cái, cả hai người đều không nhịn được mà rêи rỉ một tiếng.
Giương mắt nhìn nàng, môi mỏng của Đông Lăng Mặc khẽ nhúc nhích, cười đến tà mị: “Thì ra ngươi thích tư thế này.”
“A!” Thiển Thiển sợ tới mức khẽ kêu một tiếng, cuống quít bắt tay chắn trước ngực: “Không đúng không đúng! Ta chỉ là… chỉ là muốn đi xuống.”
Xem biểu hiện thất kinh của nàng, hắn lại lãng lãng cười, rồi mới buông đùi nàng ra: “Đi xuống đi.”
Làm hai lần, hắn cũng có chút mệt mỏi.
Hai ngày bận rộn không ngớt trong quân doanh, thẳng đến khi màn đêm buông xuống mới nhảy lên hắc mã, một đường phong trần mệt mỏi gấp gáp trở về, vội vã như thế, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080459/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.