Chỉ cần học được khinh công, luyện thành một thân chạy trốn thần kì, về sau cũng không sợ gặp phải hái hoa tặc.
Đánh không lại thì bỏ chạy, lời lẽ từ cổ chí kim đều chí lý, cho nên, chỉ cần Hách Liên Tử Câm nguyện ý dạy, Mộ Thiển Thiển sẽ nhất định học.
Hách Liên Tử Câm không nói thêm gì nữa, nhàn nhạt nhìn nàng một cái, liền lập tức dời tầm mắt, xoay người đi hướng ngoài cửa: “Muốn học thì theo ta.”
…
Ở hậu viện Ỷ phong các, Hách Liên Tử Câm không biết tìm thấy hai bao cát từ nơi nào, tới trước mặt Thiển Thiển ngồi xổm xuống, đem bao cát buộc lên trêи hai cái đùi nàng.
Đứng lên xong, hắn chỉ vào hoa viên trong hậu viện: “Dọc theo đường này chạy hai mươi vòng, ta chờ ngươi ở chỗ này.”
Thiển Thiển sợ tới mức mở to đôi mắt, giương lên nhìn hắn, một mặt rung động: “Hai mươi vòng?”
Diện tích hoa viên này so với bãi bóng trong trường học lúc trước của nàng còn lớn hơn, hai mươi vòng chạy xong, nàng còn sống được sao?
Hơn nữa, đêm qua bị Đông Lăng Mặc ép buộc một đêm, hiện thời trêи người căn bản không có bao nhiêu khí lực.
“Không phải muốn học khinh công sao?” Hắn đi đến phía sau cây đại thụ, nhảy lên ngồi ở trêи cây rồi mới ngoái đầu nhìn nàng: “Muốn học thì tập thể lực cơ bản trước, nếu không có quyết tâm, không học còn hơn.”
Thân ảnh trắng thuần dựa trêи thân cây, gió mát nhè nhẹ phất qua, cuốn lấy ống tay áo sạch sẽ, phiêu dật động lòng người. Hình ảnh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080444/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.