Đông Lăng Mặc ngạc nhiên, vừa rồi hắn xin lỗi nàng? Thế nào chính mình lại không biết?
Bất quá, nhìn thấy bộ dáng nàng hiện tại nũng nịu ngoan ngoãn, hô hấp hắn thật vất vả điều chỉnh được lại vặn loạn cả lên.
Côn thịt dưới thân giật giật, nghe Mộ Thiển Thiển câu hồn than nhẹ, hắn không tiếng động thở dài: “Ở cùng với ta không cần thiết phải để ý cùng cẩn thận như vậy, ta không phải là người xấu.”
Thiển Thiển chớp mắt, giương mắt nhìn hắn, từ khi quen biết hắn tới nay, đây là lần đầu tiên khi ở trêи giường không phải vận động kịch liệt, mà lại là bình tĩnh tán gẫu.
Tuy rằng cây gậy xấu xa kia vẫn đang cắm vào thân thể của nàng, nhưng hiện tại, bọn họ thật sự đang nói chuyện phiếm.
Thật thần kỳ…
Đông Lăng Mặc lại cúi đầu hôn lên vành tai tinh xảo của nàng, thở dài : “Ngươi nói đã quên chuyện quá khứ, ta đây… tạm thời tin tưởng ngươi một lần. Về sau chỉ cần ngươi ngoan, ta sẽ tiếp tục thương ngươi, thái hậu ngươi cũng không cần phải để ý tới, ngoan ngoãn ở bên người ta, ta bảo hộ ngươi chu toàn.”
Đây xem như là hắn hứa hẹn với nàng sao? Nàng cư nhiên, cảm động đến rơi nước mắt.
“Ngươi thật sự sẽ bảo vệ ta sao? Thái hậu…” Nàng khịt khịt mũi, khí nhược nói: “Thái hậu muốn lợi dụng ta, nàng sẽ không bỏ qua cho ta.”
Bộ dáng đáng thương hề hề lại nhu nhược của nàng, làm tâm của Đông Lăng Mặc liền mềm mại xuống, bàn tay to mơn trớn tóc đen mềm mại sau đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080442/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.